Ý chí của một đứa trẻ
Brian Bier
Có lúc nào bạn cảm thấy mình nghi ngờ điều gì đó hay đấu tranh để đạt được những gì bạn đặt ra, hãy tự hỏi: Tôi đang tập trung vào điều gì vậy? Tôi có nhìn thấy những trở ngại hay kết quả cuối cùng? Tôi có cái "nhưng mà" lớn chăng?
"Con muốn ăn kẹo trái cây" Tôi nghe thấy bé con 2 tuổi của tôi nói. Nó đã có 1 viên kẹo và lại muốn thêm 1 viên nữa. Để nỗ lực trở thành bậc cha mẹ tốt, chúng tôi nói không. Nó kêu gào, khóc lóc một chút và chúng tôi giải thích rằng nó không được phép ăn nhiều vào thời điểm đó. Một vài phút sau, chúng tôi nghe thấy âm thanh loảng xoảng từ các ngăn tủ đựng thức ăn ở nhà bếp! Chúng tôi chạy vào và bạn có biết chúng tôi nhìn thấy gì không? Michael đứng đó, xung quanh cu cậu là đồ đạc rơi vãi, với một gói kẹo trái cây trong tay! Vợ tôi và tôi nhìn nhau ngạc nhiên, vì rằng hộp kẹo trái cây nằm ở kệ thứ 4, cách sàn nhà hơn 1,5m!
Làm thế nào trên thế giới này có một đứa bé 2-tuổi lấy được được một hộp kẹo trái cây trên kệ thứ 4, cách mặt đất hơn 1,5m?
Các bạn của tôi ạ, vấn đề nằm ở đây ! Chúng ta đều biết chính xác những gì đã xảy ra. Chúng ta dễ dàng có thể đoán được những âm thanh đồ vật bị rơi xuống, Michael đứng với phần thưởng trong tay của nó, rằng nó đã rướn người lên các kệ (có vẻ là một đứa trẻ rất mạnh), leo lên và kéo cho đến khi có được những gì nó muốn. Vì vậy, vấn đề là gì? Vâng, hầu hết mọi người sẽ đặt câu hỏi mà tôi vừa tự hỏi: "Làm thế nào trên thế giới ..."
Tôi sẽ nói với bạn làm như thế nào.
Thằng bé đã tập trung vào các viên kẹo trái cây! Đã bao nhiêu lần bạn nhìn thấy một cái gì đó mà bạn muốn và sau đó nhìn thấy những trở ngại ở phía trước của bạn và đã bỏ cuộc? Đã bao nhiêu lần bạn nói, "Điều đó không thể làm được" Bạn đã bao giờ giải quyết cho một việc gì đó ít hơn những gì bạn muốn vì thách thức là quá khó khăn?
Bạn thấy, Michael đã không nhìn vào kệ. Nó không biết rằng chiều cao của kệ đựng hộp kẹo trái cây cao gấp hai lần kích thước của mình. Michael đã không biết rằng những trở ngại trên con đường của mình. Nó chỉ nhìn thấy những gì nó muốn và đã làm những gì phải làm để có được hộp kẹo!
Vậy, có gì khác với bạn và tôi? Chúng ta đều đã là những người lớn. Chúng ta có thể thấy được phần thưởng. Chúng ta có thể xem xét những gì cần làm để có được một điều gì đó. Chúng tôi có thể lập một kế hoạch để đạt được những mục tiêu đó. Vậy sự khác biệt là gì? Tại sao có quá nhiều người thất bại?
Hãy để tôi kiểm tra bạn ...
Tôi muốn bạn thực sự tưởng tượng mỗi bước đi trong tâm trí của bạn. Nhắm mắt lại và hình dung. Xem mình đang làm từng bước như thế nào. Sẵn sàng chưa?
Hãy tưởng tượng ra một bảng dài. Dài khoảng 3m và rộng khoảng 30 cm. Đặt nó trên mặt đất (một mặt phẳng) và bước qua nó. Hãy thực sự nghĩ đến hình ảnh mình thực hiện điều này. Thậm chí tốt hơn, nếu bạn có bảng thật như vậy, và bước qua thật !
Ok, bây giờ mà bạn đã bước qua nó rồi, bạn cảm thấy thế nào? Khá dễ dàng đúng không. Thực chứ, có khó khăn chút nào không đấy? Bước Chân của bạn có lẽ không rộng hơn 15 cm, bạn đã đi bộ cả đời, như thế thì cũng không có gì quá xa. Không tồi phải không?
Ok, tiếp theo, tôi muốn các bạn tưởng tượng rằng đặt tấm bảng này trên 2 chiếc ghế. Như thế, giờ nó cách mặt đất khoảng 0,6 hoặc 1m. Bây giờ, hãy bước qua nó 1 lần nữa.
Dễ dàng phải không? Tấm bảng rộng hơn chân của bạn, bạn đã đi bộ cả đời, và bạn đã thực hiện nó một khi đã để bạn biết bạn có thể làm điều đó. Không tệ chút nào.
Tiếp theo, hãy tưởng tượng rằng tấm bảng sẽ cao hơn một chút . Hãy cho là cách mặt đất khoảng 2m. Bây giờ, đi bộ qua nó. Có lẽ cũng dễ dàng. Không tệ đâu, chân của bạn nhỏ hơn so với tấm bảng, bạn đã đi bộ cả đời, và bạn đã làm được hai lần nãy giờ. Có khó khăn gì đâu
Ok, bây giờ, tôi muốn các bạn tưởng tượng rằng chiếc bảng tương tự mà bạn đã đi qua ba lần rồi đó, sẽ ở độ cao 110 tầng, chiều cao mà Trung tâm Thương mại Thế giới Towers đứng. Nhìn xuống và nhìn thấy những con kiến nhỏ bé chính là con người. Hãy nhìn vào những hình dáng nhỏ bé di chuyển ... chúng là xe ô tô. Bây giờ, hãy đi bộ qua đó tấm bảng đó xem!
Bạn cảm thấy thế nào? Bạn đã làm được điều này chưa? Bạn thậm chí đã thử chưa? Vâng, hãy xem xét điều này. Tấm bảng lớn hơn so với bàn chân của bạn, bạn đã đi bộ cả đời rồi, bạn đã vượt qua nó ba lần mà chẳng có vấn đề gì, vậy điều gì đã xảy ra?
Tại sao bạn không bước qua tấm bảng? Có phải bạn có lo lắng, oh, cho phép tôi nói nhé, là bị rơi xuống chăng? Đợi một phút, chẳng phải bạn đã đi qua tấm bảng ba lần rồi đấy ư? Bạn có lo bị rơi trong 3 lần đó không ? Ah ha! Tôi đặt cược bạn đã không hề lo chút nào.
Như vậy, những điều này có liên quan gì đến nhau? Vâng, khá đơn giản, bạn sẽ tập trung vào điều gì? Con trai tôi đã tập trung vào việc ăn kẹo trái cây. Đoán xem, nó đã có được điều nó muốn! Bạn đã tập trung vào việc ngã xuống. Đoán đi, bạn đã không đạt được!
Tôi tin rằng quá thường xuyên, chúng ta để quá khứ điều khiển những gì chúng ta có thể và không thể làm được. Cả cuộc đời chúng ta lớn lên trong việc nghe nói không, những gì chúng ta không thể làm, những gì chúng ta nên và không nên làm. Bạn có nghĩ rằng có lẽ một đứa trẻ 2-tuổi không có những chương trình được lập trình "không" 20, 30, hay 40 năm trong tâm trí của mình nên chưa bao giờ nghĩ về những gì nó không thể làm? Tôi có thể cho bạn biết rằng kể từ khi sự việc đó, không còn có thể nói với thằng bé rằng nó không được ăn kẹo trái cây trên kệ nữa! Nó biết nó có thể lấy được! Nó đã làm được! Chúng tôi đã phải sắp xếp lại mọi thứ!
Bạn có đồng ý rằng nếu con bạn đã ở phía bên kia của tấm bảng ở độ cao 110 tầng và tính mạng của nó đang gặp nguy hiểm thì bạn sẽ nhanh chóng bước ngay qua tấm bảng và cứu các con của bạn? Tôi biết tôi sẽ như thế! Tôi sẽ không suy nghĩ về chuyện bị ngã xuống. ITôi chỉ nghĩ đến việc làm sao để cứu được con trai của tôi! Tôi sẽ tập trung vào sự thành công!
Vậy, Chúng ta có thể học hỏi gì từ ý chí của một đứa trẻ? Rằng thực sự là khá đơn giản để có được viên kẹo trái cây? Hay là những gì chúng ta tập trung vào sẽ là những gì chúng ta nhận được?
Bất cứ lúc nào bạn cảm thấy mình nghi ngờ điều gì đó hay đấu tranh để đạt được những gì bạn đặt ra, hãy tự hỏi: Tôi đang tập trung vào điều gì vậy? Tôi nhìn thấy những trở ngại hay kết quả cuối cùng? Tôi có một cái "Nhưng mà" lớn ư, "nhưng"? Huh? bạn đọc đúng rồi đấy " Bạn biết đấy, mọi người đều có những câu "nhưng mà" tai hại! Hãy để tôi giải thích.
Bạn đang tập trung vào thành công của bạn, bạn đang thu gặt kết quả , và gặp phải một số trở ngại. Bạn dừng lại và tự hỏi mình đang thực sự tập trung vào điều gì. Bạn trả lời, " tôi tập trung vào các giải thưởng và thành công của tôi, nhưng ..."
Bao nhiêu lần bạn sử dụng từ "nhưng" trong một câu trả lời hay giải thích? Nếu bạn liên tục nói "nhưng", rồi thì bạn sẽ không tập trung vào sự thành công nữa. YBạn đang tập trung vào chướng ngại vật! My friends, you need to get rid of your buts! Bạncủa tôi, bạn cần phải tìm cách thoát khỏi những cái "nhưng mà"của bạn!
Bạn muốn đạt được thành công ư ? Thế bạn đang tập trung vào điều gì vậy?
Làm thế nào trên thế giới này có một đứa bé 2-tuổi lấy được được một hộp kẹo trái cây trên kệ thứ 4, cách mặt đất hơn 1,5m?
Các bạn của tôi ạ, vấn đề nằm ở đây ! Chúng ta đều biết chính xác những gì đã xảy ra. Chúng ta dễ dàng có thể đoán được những âm thanh đồ vật bị rơi xuống, Michael đứng với phần thưởng trong tay của nó, rằng nó đã rướn người lên các kệ (có vẻ là một đứa trẻ rất mạnh), leo lên và kéo cho đến khi có được những gì nó muốn. Vì vậy, vấn đề là gì? Vâng, hầu hết mọi người sẽ đặt câu hỏi mà tôi vừa tự hỏi: "Làm thế nào trên thế giới ..."
Tôi sẽ nói với bạn làm như thế nào.
Thằng bé đã tập trung vào các viên kẹo trái cây! Đã bao nhiêu lần bạn nhìn thấy một cái gì đó mà bạn muốn và sau đó nhìn thấy những trở ngại ở phía trước của bạn và đã bỏ cuộc? Đã bao nhiêu lần bạn nói, "Điều đó không thể làm được" Bạn đã bao giờ giải quyết cho một việc gì đó ít hơn những gì bạn muốn vì thách thức là quá khó khăn?
Bạn thấy, Michael đã không nhìn vào kệ. Nó không biết rằng chiều cao của kệ đựng hộp kẹo trái cây cao gấp hai lần kích thước của mình. Michael đã không biết rằng những trở ngại trên con đường của mình. Nó chỉ nhìn thấy những gì nó muốn và đã làm những gì phải làm để có được hộp kẹo!
Vậy, có gì khác với bạn và tôi? Chúng ta đều đã là những người lớn. Chúng ta có thể thấy được phần thưởng. Chúng ta có thể xem xét những gì cần làm để có được một điều gì đó. Chúng tôi có thể lập một kế hoạch để đạt được những mục tiêu đó. Vậy sự khác biệt là gì? Tại sao có quá nhiều người thất bại?
Hãy để tôi kiểm tra bạn ...
Tôi muốn bạn thực sự tưởng tượng mỗi bước đi trong tâm trí của bạn. Nhắm mắt lại và hình dung. Xem mình đang làm từng bước như thế nào. Sẵn sàng chưa?
Hãy tưởng tượng ra một bảng dài. Dài khoảng 3m và rộng khoảng 30 cm. Đặt nó trên mặt đất (một mặt phẳng) và bước qua nó. Hãy thực sự nghĩ đến hình ảnh mình thực hiện điều này. Thậm chí tốt hơn, nếu bạn có bảng thật như vậy, và bước qua thật !
Ok, bây giờ mà bạn đã bước qua nó rồi, bạn cảm thấy thế nào? Khá dễ dàng đúng không. Thực chứ, có khó khăn chút nào không đấy? Bước Chân của bạn có lẽ không rộng hơn 15 cm, bạn đã đi bộ cả đời, như thế thì cũng không có gì quá xa. Không tồi phải không?
Ok, tiếp theo, tôi muốn các bạn tưởng tượng rằng đặt tấm bảng này trên 2 chiếc ghế. Như thế, giờ nó cách mặt đất khoảng 0,6 hoặc 1m. Bây giờ, hãy bước qua nó 1 lần nữa.
Dễ dàng phải không? Tấm bảng rộng hơn chân của bạn, bạn đã đi bộ cả đời, và bạn đã thực hiện nó một khi đã để bạn biết bạn có thể làm điều đó. Không tệ chút nào.
Tiếp theo, hãy tưởng tượng rằng tấm bảng sẽ cao hơn một chút . Hãy cho là cách mặt đất khoảng 2m. Bây giờ, đi bộ qua nó. Có lẽ cũng dễ dàng. Không tệ đâu, chân của bạn nhỏ hơn so với tấm bảng, bạn đã đi bộ cả đời, và bạn đã làm được hai lần nãy giờ. Có khó khăn gì đâu
Ok, bây giờ, tôi muốn các bạn tưởng tượng rằng chiếc bảng tương tự mà bạn đã đi qua ba lần rồi đó, sẽ ở độ cao 110 tầng, chiều cao mà Trung tâm Thương mại Thế giới Towers đứng. Nhìn xuống và nhìn thấy những con kiến nhỏ bé chính là con người. Hãy nhìn vào những hình dáng nhỏ bé di chuyển ... chúng là xe ô tô. Bây giờ, hãy đi bộ qua đó tấm bảng đó xem!
Bạn cảm thấy thế nào? Bạn đã làm được điều này chưa? Bạn thậm chí đã thử chưa? Vâng, hãy xem xét điều này. Tấm bảng lớn hơn so với bàn chân của bạn, bạn đã đi bộ cả đời rồi, bạn đã vượt qua nó ba lần mà chẳng có vấn đề gì, vậy điều gì đã xảy ra?
Tại sao bạn không bước qua tấm bảng? Có phải bạn có lo lắng, oh, cho phép tôi nói nhé, là bị rơi xuống chăng? Đợi một phút, chẳng phải bạn đã đi qua tấm bảng ba lần rồi đấy ư? Bạn có lo bị rơi trong 3 lần đó không ? Ah ha! Tôi đặt cược bạn đã không hề lo chút nào.
Như vậy, những điều này có liên quan gì đến nhau? Vâng, khá đơn giản, bạn sẽ tập trung vào điều gì? Con trai tôi đã tập trung vào việc ăn kẹo trái cây. Đoán xem, nó đã có được điều nó muốn! Bạn đã tập trung vào việc ngã xuống. Đoán đi, bạn đã không đạt được!
Tôi tin rằng quá thường xuyên, chúng ta để quá khứ điều khiển những gì chúng ta có thể và không thể làm được. Cả cuộc đời chúng ta lớn lên trong việc nghe nói không, những gì chúng ta không thể làm, những gì chúng ta nên và không nên làm. Bạn có nghĩ rằng có lẽ một đứa trẻ 2-tuổi không có những chương trình được lập trình "không" 20, 30, hay 40 năm trong tâm trí của mình nên chưa bao giờ nghĩ về những gì nó không thể làm? Tôi có thể cho bạn biết rằng kể từ khi sự việc đó, không còn có thể nói với thằng bé rằng nó không được ăn kẹo trái cây trên kệ nữa! Nó biết nó có thể lấy được! Nó đã làm được! Chúng tôi đã phải sắp xếp lại mọi thứ!
Bạn có đồng ý rằng nếu con bạn đã ở phía bên kia của tấm bảng ở độ cao 110 tầng và tính mạng của nó đang gặp nguy hiểm thì bạn sẽ nhanh chóng bước ngay qua tấm bảng và cứu các con của bạn? Tôi biết tôi sẽ như thế! Tôi sẽ không suy nghĩ về chuyện bị ngã xuống. ITôi chỉ nghĩ đến việc làm sao để cứu được con trai của tôi! Tôi sẽ tập trung vào sự thành công!
Vậy, Chúng ta có thể học hỏi gì từ ý chí của một đứa trẻ? Rằng thực sự là khá đơn giản để có được viên kẹo trái cây? Hay là những gì chúng ta tập trung vào sẽ là những gì chúng ta nhận được?
Bất cứ lúc nào bạn cảm thấy mình nghi ngờ điều gì đó hay đấu tranh để đạt được những gì bạn đặt ra, hãy tự hỏi: Tôi đang tập trung vào điều gì vậy? Tôi nhìn thấy những trở ngại hay kết quả cuối cùng? Tôi có một cái "Nhưng mà" lớn ư, "nhưng"? Huh? bạn đọc đúng rồi đấy " Bạn biết đấy, mọi người đều có những câu "nhưng mà" tai hại! Hãy để tôi giải thích.
Bạn đang tập trung vào thành công của bạn, bạn đang thu gặt kết quả , và gặp phải một số trở ngại. Bạn dừng lại và tự hỏi mình đang thực sự tập trung vào điều gì. Bạn trả lời, " tôi tập trung vào các giải thưởng và thành công của tôi, nhưng ..."
Bao nhiêu lần bạn sử dụng từ "nhưng" trong một câu trả lời hay giải thích? Nếu bạn liên tục nói "nhưng", rồi thì bạn sẽ không tập trung vào sự thành công nữa. YBạn đang tập trung vào chướng ngại vật! My friends, you need to get rid of your buts! Bạncủa tôi, bạn cần phải tìm cách thoát khỏi những cái "nhưng mà"của bạn!
Bạn muốn đạt được thành công ư ? Thế bạn đang tập trung vào điều gì vậy?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét